“Nhuận Đức mọi lần mà… bệnh đau quý vị, giống như nó cho mình cái góc độ sâu sắc để mà nhìn thấu CÁI DANH – CÁI LỢI, thật sự nó là phù du. Mình có khi… trước công chúng mà giảng pháp mà người ta dỗ tay reo hò vui vẻ. Giống như lúc mà danh tiếng lẫy lừng.
Rồi có lúc lạy Quan Âm Bồ Tát mà mấy chục ngàn người bao nhiêu người ca tụng quý mến đó là Cái Danh.
Rồi tiền bạc vật chất khắp nơ nơi cúng dường đó là Cái Lợi.
Nếu như mà mình mà không nhìn sâu sắc vào những việc đó để mà mình lo tu thì mình bị cái danh cái lợi đó lô kéo, tại vì đến khi mà mình bị bệnh như Nhuận Đức nguyên đêm không có ngủ thì bản thân mình cũng tự chống chỏi.
Rồi khi đau bệnh thì bản thân mình tự chịu hết quý vị nên những đoạn chia sẻ này Nhuận Đức có một cái cảm nhận xấu sắc vì cuộc đời vô thường: thấy đó rồi chết đó, thấy đó bệnh đó, khỏe mạnh đó bệnh đó, vô thường.
Nên trong cái cuộc đời này không có cái gì mà nó tồn tại vĩnh cữu đâu…”