Trong lịch sử Phật Giáo, Kinh Phật đã được truyền bá qua nhiều thế hệ thông qua truyền thống lời nói, tụng, và việc học thuộc lòng. Khi hệ thống chữ viết được phát triển, các bản ghi chép về Kinh Phật đã được tạo ra và truyền bá như ngày nay. Đây là những lời Phật truyền dạy, giáo huấn chúng sinh nhầm hướng chúng sinh đi đúng con đường thiện lành và những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Vậy Đạo Phật có các loại Kinh Phật gì? Ý Nghĩa và công dụng của các bài Kinh Phật như thế nào? xin mời bạn cùng chúng tôi tìm hiểu bài viết sau đây.
Kinh Phật Là Gì?
Kinh Phật là những lời dạy của Đức Phật dưới văn tự hoặc truyền khẩu, bắt đầu bằng chữ “Như vậy tôi nghe” (Như thị ngã văn). danh xưng tôi nghĩa là chỉ tôn giả An Nan (Người trực tiếp nghe những lời của Đức Phật và kể lại). Ý nghĩa của câu nói này là để xác nhận lời trong Kinh là lời do Đức Phật nói.
Kinh là lời dạy của Đức Phật bằng tiếng Phạn, hoàn toàn gọi là Từ Đà La (Khế Kinh dịch). Theo nghĩa đen từ Kinh cũng được hiểu là một sợi chỉ xuyên suốt, Kinh sách Phật giáo còn gọi là Kinh vì cũng có tác dụng xuyên suốt lời Phật dạy. Sở dĩ Kinh Phật được gọi là Khế Kinh bởi vì chúng khế hợp với đạo lý của Phật Dạy cũng như Khế hợp với căn cơ của người nghe.
Ý nghĩa của chữ Kinh sơ khai rất đơn giản, Kinh trong tiếng Pali viết là sutta, và tiếng Sanskrit là sūtra. Có ý nghĩa chình là những lời dạy của Đức Phật về đạo đức, sự giải thoát và chân lý. Mở rộng hơn thì Kinh còn được hiểu là những thể loại văn học trong Phật Giáo, Tạng Kinh hay nói chung là cho ba kho tàng giá trị văn học Phật giáo Như: Kinh, Luật, Luận.
Các Loại Kinh Phật nên đọc
Mỗi bộ kinh Phật đều có những ý nghĩa chỉ dạy, giáo huấn tùy theo căn cơ của mỗi chúng sinh. Vì vậy, muốn biết công đức của từng loại Kinh tụng, người Phật tử phải hiểu rõ và tóm lượt được ý nghĩa của từng loại Kinh. Dưới đây là các loại kinh Phật nên đọc phổ biến nhất thường được tụng:
Kinh A Di Ðà
Đức Phật thuyết Kinh này là chỉ cho chúng sanh ở Cõi Tây Phương có đức Giáo chủ mệnh danh là Phật A Di Ðà, cõi nước của ngài có đủ mọi cảnh yên vui sung sướng. Ai tụng Kinh A Di Ðà cũng có thể được Phật A Di Ðà tiếp đón về nơi Cực lạc.
Điều cốt yếu trong Kinh chỉ gồm có một câu là: “nhất tâm bất loạn” nghĩa là: “từ một ngày cho đến bảy ngày, làm thế nào để có được nhất tâm nghĩa là châm châm chú chú vào việc nguyện cầu khiến được trong lặng hoàn toàn không loạn động thì người đó khi lâm chung sẽ được đức Phật A Di Ðà cùng các vị thánh chúng hiện ra trước mắt, nếu người đó tâm không có chút gì điên đảo lập tức được vãng sanh.”
Ðức Phật A Di Ðà còn phát nguyện tiếp dẫn chúng sinh kẻ sống cũng như người thác, nếu ai niệm danh hiệu Ngài đều được tiếp sang tịnh độ.
Vì vậy, Kinh A Di Ðà có tác dụng là siêu độ cho các người quá cố. Tuy nhiên, phải làm thế nào cho được nhất tâm bất loạn, nếu không luyện được hẳn hoi bất loạn thì cũng phải có sự chí thành chi Kinh, mới mong tự độ và độ cho người khác được.
Kinh Phổ Môn
Phổ Môn là một một phẩm (phẩm thứ 25) của Kinh Pháp Hoa nói về Bồ Tát Quán Thế Âm và những lời nguyện của Ngài. Bất cứ ai nghe thấy tên của anh ấy hoặc đọc thuộc lòng tên của anh ấy sẽ phản ứng với âm thanh và được truyền cảm hứng. Bồ Tát Quán Thế Âm thường biến thân thành các loại chúng sinh để cứu độ.
Vì vậy, nếu gặp tai nạn hay gặp chướng ngại, kiên quyết niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát hoặc tụng Kinh Phổ Môn sẽ tiêu trừ mọi khổ đau. Điểm mấu chốt là khi tụng Kinh này, bạn phải thành tâm, phát nguyện lớn lao và bố thí thì mới có hiệu quả.
Kinh Dược Sư
Ðức Phật đã chỉ dạy rằng khi chúng ta đối mặt với bệnh tật, chúng ta nên tìm kiếm sự giúp đỡ từ các bác sĩ và thuốc chữa. Chúng ta nên cầu nguyện danh hiệu Ðông Phương Giáo Chủ Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật, để tìm kiếm và sử dụng đúng loại thuốc cho căn bệnh của mình, tránh xa những thầy pháp đem chuyện mê tín dị đoan chữa bệnh khiến phải sa đọa vào vòng hoạnh tử.
Trong bài Kinh Dược Sư khuyên chúng ta không nên tin vào những điều mê tín dị đoan, không nên thực hiện bùa chú hoặc các hành vi sát sinh vì điều này chỉ làm tăng thêm nỗi oan cho chúng ta mà không giúp bệnh tật được chữa lành.
Tụng Kinh Dược Sư có hiệu quả vì:
- Sự tin tưởng càng mạnh, thì bệnh càng chóng khỏi.
- Tránh xa mê tín dị đoan, để tránh bị tổn thương vì sai lầm về thuốc chữa và các phương pháp điều trị.
- Giúp tâm trí yên bình, không cuốn theo những dục vọng, lo sợ, lo lắng, hay buồn bã, vì bệnh tật không chỉ phụ thuộc vào những yếu tố vật lý mà còn do tâm lý.
- Tránh sát sinh giúp giảm bớt tội lỗi và đạt được ơn báo, từ đó giúp quá trình hồi phục nhanh chóng hơn.
- Quan trọng là khi tụng Kinh này, cần tuân theo nguyên tắc tự tha hổ trợ”, tức là cần phải tin tưởng vào bản thân và sự giúp đỡ từ sự minh y của bác sĩ, cộng với sức nguyện của những người thực hiện tụng Kinh, sẽ giúp chúng ta nhanh chóng vượt qua bệnh tật.
Kinh Thủy Sám
Kinh này có ý nghĩa dùng sức sám hối, cũng ví như lấy nước rửa sạch mọi dơ bẩn. Kinh này sở dĩ được trước thuật ra là do ngài Ngộ Ðạt Quốc Sư khi được nhà vua trao cho chiếc sập đàn hương, lại đối xử vô cùng trọng vọng, ngài Ngộ Ðạt khởi lên một chút vọng tâm nên liền gặp tai nạn, đầu gối thốt nhiên mọc lên cái nhọt (mụt) như hình mặt người.
Kinh kể ra những điều mà chúng sanh thường hay mắc phải gây thành tội lỗi, lại nói rõ cả những tội nào phải chịu báo nào. Cách thức làm thế nào để tránh tội…do đó mới đặt tên là Thủy Sám nghĩa là việc sám tội cũng như nước rửa hết mọi nhơ bẩn vậy.
Quý vị nên thành tâm sám hối, quyết tâm từ bỏ mọi điều mình đã phạm, làm những điều tốt, tránh xa những điều xấu. Đây là cách chúng ta tiêu diệt tội lỗi và vì tâm hồn chúng ta trong sạch nên nó cũng có sức mạnh rửa tội cho người khác. Bởi vì ai nghe Kinh sẽ lập tức trở về con đường chánh đạo và làm những việc thiện, tức là tránh được mọi ác nghiệp này.
Kinh Ðịa Tạng
Phật chỉ dạy cho các đệ tử biết nguyện lực của một vị Bồ Tát vô cùng cao rộng:” địa ngục vị không, thệ bất thành Phật”nghĩa là địa ngục mà còn người, ngài thề chưa thành Phật, vị đó là ngài Ðịa Tạng Bồ Tát.
Do đó mà ngài Ðịa Tạng thường cứu độ chúng sanh trong cõi ngục tù tăm tối. Cho nên Kinh này có công năng siêu độ cho thất tổ, cửu huyền và tất cả chúng sanh khổ ác.
Yếu lý của Kinh này là nhân nguyện lớn của Bồ Tát, mình cũng phải phát tâm Bồ đề, tâm lặng tức là thoát khỏi địa ngục, tụng Kinh cầu nguyện là lấy sức thần giao cách cảm linh ứng với những linh giác chưa được siêu thoát, nhờ uy lực và thần lực sẽ được siêu thăng. Cho nên tụng Kinh có thể đưa người ở chốn tam đồ lục đạo đến nơi bát đức vậy.
Kinh Báo Ân
Là Kinh Ðại báo Phụ Mẫu trọng ân, Phật thuyết đến công đức sanh thành dưỡng dục của các bậc cha mẹ, và dạy cho con cháu là phải có bổn phận đền đáp công ơn sao cho xứng đáng.
Kinh thường tụng vào các ngày giỗ chạp, hoặc có việc hiếu. Ngươi tụng phải thề nguyện từ nay về sau ăn ở cho phải đạo đối với cha mẹ, đối với các bậc tôn trưởng. Người trong gia đình nghe Kinh là phải giữ gìn: trên ra trên, dưới ra dưới, một nhà hiếu thuận, thế cũng là báo ân đó vậy.
Kinh Lương Hoàng sám
Kinh này còn được gọi là Kinh Đại Sám là những lời sám nguyện giải trừ mọi điều tội lỗi. Nội dung Kinh khá dài, Kinh Sám Nguyện này đặt tên là Lương Hoàng. Cũng vì tụng Kinh này rũ sạch được mọi tội lỗi nên nay thường tụng trong việc báo hiếu cha mẹ hoặc ngày giỗ chạp gia tiên.
Kinh Pháp Hoa
Là Kinh Diệu Pháp Liên Hoa là một bộ Kinh đầy đủ nhất về lý thuyết đại thừa Phật giáo, do đó khi Phật thuyết Kinh này, các bậc Tỳ kheo hoặc Cư sĩ không đủ căn cơ đều phải rút lui.
Kết Luận
Những các loại Kinh Phật này không chỉ đóng vai trò quan trọng trong việc hướng dẫn con người về đạo đức và ý thức mà còn giữ vai trò quan trọng trong việc bảo tồn và truyền bá tri thức văn hóa lịch sử của loài người.
Mỗi một bộ Kinh đều có những tác dụng, ý nghĩa và bài học quý giá riêng biệt. Nên người Phật tử cần thường xuyên trì tụng, tìm hiểu để đón nhận và tiếp thu những giá trị tốt đẹp của Phật Pháp và có được đời sống thiện lành, an yên.